Kể từ khi biết đến câu chuyện của họ, với mình, đây vẫn luôn là câu chuyện tình yêu đẹp nhất. Nó đơn sơ, mộc mạc. Nó gần gũi, thân thương bởi nói ở ngay bên cạnh ta, xảy ra trên quê hương ta và nó vẫn đang được viết tiếp từng ngày. Đó là câu chuyện của 1 đôi vợ chồng già mà bà con làng xóm vẫn thường gọi bằng cái tên giản dị: ông Kurt & cô Sang.
Ông tên Kurt Leander Jensen Lendar và cô là Tiêu Thị Ngọc Sang. Vào 1 ngày cách đây hơn 20 năm, người thuỷ thủ 54 tuổi Kurt Jensen bán đi chiếc thuyền của mình và gom hết số tiền dành dụm để thực hiện chuyến đi mơ ước: du lịch vòng quanh thế giới. Cùng 2 người bạn, ông ghé ngang TP. HCM và trú tạm trong một khách sạn nhỏ. Để rồi ở chính mảnh đất này, ông gặp cô. Lúc ấy, cô Sang đang bán chôm chôm dạo ngoài chợ.
Năm ấy, cô Sang 45 tuổi, đang sống với mẹ già và cô con gái nhỏ. Cô từ Long Khánh (Đồng Nai) về Sài Gòn bán chôm chôm. Từ hôm gặp cô, ngày nào người thuỷ thủ Đan Mạch cũng ghé qua mua chôm chôm, chỉ để được nói chuyện với người phụ nữ tần tảo ấy.
“Tôi nhìn thấy bà ấy bán chôm chôm, và không hiểu sao tôi cứ muốn quay lại mua chôm chôm hoài”.
Cô kể: “Tôi chẳng có gì. Nhưng hôm ông mời lên khách sạn ông ăn cơm, tôi đi vào phòng vệ sinh, thấy ví tiền của ông để mở, cả xấp đô la trong ấy. Tôi gọi ông lại, đưa ông ví tiền, bảo để thế lỡ người dọn phòng hay người lạ lấy mất thì sao”.
Rồi một ngày, ông nói với cô ông sẽ tạm dừng chuyến du lịch và trở về Đan Mạch để thu xếp vài thứ. Khi chia tay, ông hẹn 1 năm sau sẽ quay lại Việt Nam. Còn cô, cô cũng chẳng tin lắm và cũng không mong chờ gì. Thế rồi, không lâu sau đó, cô nhận được thư của ông. Mừng lắm, vui lắm… nhưng có hiểu được gì đâu, cô phải đem nhờ người dịch mới biết được nội dung ông viết cho cô. Nhưng rốt cuộc, ông đã không giữ được lời hứa 1 năm của mình, bởi 6 tháng sau, ông đã quay trở lại Việt Nam vì… nhớ cô quá.
Ông đến tận Long Khánh thăm mẹ già của cô và nháy mắt ranh mãnh: “Tôi biết ở Việt Nam, chỉ cần mẹ già quý mình, là coi như mình đã thắng!”. Năm 1992, hai người thành hôn. Ông đưa cô về Đan Mạch sống.