“Dù cho thế gian này có đổ xuống, thì anh vẫn sẽ nắm tay em”

Hi mọi người,

Từ giờ trở đi, blog Cầm sẽ có những sự thay đổi lớn, cả về nội dung lẫn hình thức. Bên cạnh những bài viết của mình về chuyên môn, về những đám cưới mình đã làm… sẽ có sự xuất hiện của những cây bút trẻ, những tâm sự của các cô dâu hoặc “guest writer”… Mình muốn mọi người có cái nhìn đa chiều hơn về đám cưới, về ngày trọng đại nhất, về ước mơ của bất kỳ thiếu nữ nào.

Cầm mong mọi người đón nhận và cùng chia sẻ với nhau.

—– oOo —–

red 001

Em thường được nghe rằng: “Một cô gái xinh đẹp nhất là vào ngày cô ấy sánh vai cùng với người yêu thương bước lên lễ đường, trước sự hiện diện của tất cả mọi người. Và ánh mắt chú rể nhìn cô khi ấy, sẽ là ánh mắt da diết, sâu thẳm nhất.”

Em cũng từng dự vài đám cưới. Không quá nhiều nhưng cũng đủ để làm em thấy rằng “có vẻ như mọi người đã đúng”. Nhưng việc ta “thấy những gì đang diễn ra” và “cảm nhận được nó bằng trái tim” lại là 2 phạm trù hoàn toàn khác nhau. Em đã “thấy”, đã “công nhận”… nhưng với một con bé chỉ mới ngoài 20 như em, thì mọi việc vẫn chỉ dừng lại ở đó. Mãi cho đến khi em thấy Anh, Chị của em – những người quá đỗi thân quen và em yêu thương nhất.

Những ngày Anh trai em chuẩn bị cưới, em trở thành người bạn đồng hành bé nhỏ của Chị. Đi đâu, hai anh chị cũng lôi em theo. Làm gì, cũng hỏi ý kiến em như một người bạn, một người lớn trong gia đình. Uh, thì em cứ nói những gì em cảm nhận thôi (phần lớn là nghiêng về phía Chị). Anh cũng gật gật gù gù lắm… nhưng thực lòng em cũng chẳng biết cái suy nghĩ cỏn con ấy của mình có giúp gì được không, hay lại làm Anh Chị thêm nặng đầu.

Ngày Chị thử váy, em háo hức lắm. Em ngồi ngoài phòng đợi cùng Anh. Hết cầm ly nước trên bàn lên lại đặt xuống, không biết đã bao nhiêu lần. Đến lần thứ “n” thì Anh quay sang nhìn em và cười, nụ cười khinh khỉnh rất kiểu: “Nhóc con thì biết gì!” khiến em lại thin thít mà ngồi im… Còn Anh thì vẫn vậy, bình thản lật từng trang báo với vẻ điềm tĩnh và có chút lạnh lùng như thể mọi thứ vẫn không có gì xảy ra.

Rồi bức màn chợt vén lên, Chị cười ngại ngùng lóng ngóng bước lên chiếc bục thử. Xoay xoay để hình ảnh mình rõ hơn trong gương. Một ít hồng cho môi, mái tóc xõa dài, loà xoà vài sợi vương trên má, tự nhiên… gần như không trang điểm, nhưng Chị đẹp, đẹp vô cùng! Còn em, mắt em sáng rỡ và vội chạy ngay đến bên Chị, tíu tít. Chỉ đến khi quay lại tìm Anh, em mới chợt giật mình. Anh vẫn ngồi đó không cất lời, khoé miệng ánh lên nét cười mà không phải cười. Chỉ đơn giản là Anh đang ngắm nhìn Chị. Mọi thứ như lắng đọng trong khoảnh khắc ấy… Có lẽ là cảm giác bình yên. Đã từ lâu, lâu lắm rồi… em mới lại được nhìn thấy anh trai mình như thế sau những trăng trầm của cuộc đời. Những năm tháng bộn bề đã bị bào mòn bởi thực tế cuộc sống khắc nghiệt. Từ cái thời anh còn trai trẻ, cái thời mà người ta còn tin vào những tình yêu kiểu “sét đánh” và cho rằng “đây chính là 1 nửa của mình” dù mới là lần gặp nhau đầu tiên. Và hôm ấy, trong khoảnh khắc ấy, em biết rằng Anh đã nhìn Chị bằng tất cả mọi cảm xúc không thể diễn tả thành lời. Nồng nàn, tha thiết và yêu thương.

red 002

Và cũng trong khoảnh khắc như lắng đọng mọi thứ ấy, trong đầu đứa em gái bé nhỏ của Anh Chị chỉ có 1 ước mơ duy nhất: “Sau này, em muốn người em yêu thương cũng sẽ dành ánh mắt ấy cho em!”. Ánh mắt như nói lên rằng: “Dù cho thế gian này có đổ xuống, thì anh sẽ vẫn mãi nắm lấy tay em”.

Rồi như choàng tỉnh giấc… Anh mỉm cười tươi hơn, bước đến và nói những điều cần nói với Chị… Đại loại là khen Chị xinh, là hỏi Chị thấy thế nào, có thoải mái không… Nhưng tất cả dường như chỉ còn là thủ tục. Tình yêu và những gì họ chia sẻ với nhau qua bao năm, cùng nhau vượt qua những thử thách của cuộc sống… với em, em tin rằng, mọi thứ đã đông đặc ngay ánh nhìn đầu tiên ấy.

red 003

Nếu như đám cưới là cột mốc quan trọng đánh dấu những năm tháng yêu thương, thì có lẽ, phút giây nhìn thấy người bạn đời của mình hiện lên trong chiếc váy cưới luôn là thiêng liêng nhất. Như cảm giác lần đầu ta nhìn thấy nhau, sự khẽ khàng xấu hổ. Như cảm giác lần đầu hôn nhau, ta nhận ra rằng ta đang yêu và được yêu. Đó là lần đầu tiên em đi cùng một cặp chuẩn bị cho ngày cưới, và em tin mình đã tìm được hình ảnh đẹp đẽ nhất của tình yêu.

© RED.A

[starbox]

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *